Chẳng ri ng g những người th thiển, kiến thức hẹp h i, đến như c c nh Nho học rộng nghe nhiều th chỗ thấy biết cũng c n giới hạn, kh ng thể s nh với Phật ph p. Như ngẩng đầu quan s t trời cao, người đời thường nghĩ chỉ c một thế giới n y với mặt trời, mặt trăng, m kh ng biết rằng c n c v số c i thế giới kh c nữa. Hoặc cho rằng con người đầu ti n được sinh ra từ thời B n Cổ, nhưng thật kh ng biết l trong v số kiếp từ trước đến nay, mỗi ch ng ta đều đ trải qua kh ng biết bao nhi u đời sống. Hoặc cho rằng c c vị Thi n đế, Thi n ti n l những bậc cao qu nhất, kh ng ai s nh bằng, nhưng thật kh ng biết rằng họ cũng chỉ l ph m phu chưa tho t khỏi lu n hồi trong s u nẻo. Hoặc cho rằng sau khi chết th th n thể hư hoại, hồn ph ch ti u t n, nhưng thật kh ng biết rằng mỗi ch ng ta đều sẵn c một điểm linh quang, d trải qua bao nhi u kiếp sống cũng chưa từng mất đi sự s ng suốt, l m sao c thể hoại diệt?
Lại cho rằng cha mẹ hoặc người th n khi đ qua đời th kh ng c n l m g được nữa, nhưng kh ng biết rằng một khi học được ph p Phật vi diệu n y rồi th d c trải qua mu n ng n kiếp sống cũng đều tự biết c ch tu tập, thường gieo nh n l nh, gặt quả tốt.
Hoặc như khi thấy người hiền lương gặp điều trắc trở, kẻ xấu c được như muốn, liền cho rằng lẽ trời chẳng đ ng tin theo, nhưng thật kh ng biết rằng hết thảy đều do nghiệp nh n từ đời trước chi u cảm, d mảy may cũng kh ng sai lệch.
Thật vĩ đại thay, Gi o ph p kinh điển của Như Lai Quả thật l con thuyền từ bi đưa mu n người vượt qua bể khổ, l ngọn đuốc qu b u tr n con đường tối tăm u m, l bầu sữa mẹ l c sơ sinh, l l a gạo trong năm mất m a đ i k m. V thế, khi T n giả A-nan kết tập Kinh điển, Phạm vương, Đế Th ch đều cầm lọng che hầu, bốn vị Đại thi n vương đ ch th n quỳ n ng bốn ch n t a b u. S ch vở của thế gian thật kh ng thể đem ra so s nh, d chỉ trong mu n một. Cho n n, việc in ấn lưu h nh Kinh s ch quả thật l điều kh ng thể kh ng l m.